Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

TÌNH YÊU VÀ THỜI GIAN

LỜI DẪN:  Là một câu chuyện ngụ ngôn. Ý tưởng về niềm tin vào Tình yêu. Ca ngợi Tình yêu bền vững, chung thủy.về MỤC LỤC để xem nội dung khác



              Đại hồng thủy. Vạn vật đều trú ngụ trên một chiếc thuyền bé tẹo. Trong đó có Hạnh phúc súng sính trong tà áo dài cô dâu, Nỗi buồn trong bộ trang phục đen viền trắng, Tri thức tóc đã bạc phơ, đeo cặp kính gọng đồi mồi to tướng.... và cả cô bạn Tình Yêu to béo cặp mắt đen lay láy, đôi má thơm như mật ngọt. Đột nhiên thuyền va phải tảng băng đã  từng một lần làm chìm chiếc tàu Titanic. Các thành viên trên thuyền đều tìm cách thoát khỏi tầu.Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giờ phút cuối cùng. Và khi con thuyền sắp chìm, Tình Yêu mới quyết định nhờ giúp đỡ. 

             Sự Giầu Có đang đi qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn, gắn những chùm lục lạc bằng vàng, bạc. Tình Yêu nói: "Giàu Có ơi, có thể đưa tôi đi cùng với không?" Sự Giàu Có trả lời: "Không, tôi không thể. Trong thuyền có rất nhiều vàng và bạc, nặng lắm rồi, cô thì nặng nề thế, ở đây làm gì còn chỗ cho cô nào"
            Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù Hoa, đang phì phèo điếu thuốc thơm ngang qua trên một con thuyền rất đẹp: "Phù Hoa, hãy giúp tôi, cho tôi đi cùng với!". "Tôi không thể giúp cô, Tình Yêu ạ, cô quá ướt át và có thể sẽ làm ẩm thuốc lá và mỹ phẩm  trên thuyền của tôi," Phù Hoa trả lời.
             Nỗi Buồn đang bám chắc vào một khúc gỗ mục dạt ngang qua, Tình Yêu hỏi: " Nỗi Buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu", "Ôi, Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình với khúc gỗ này thôi..."
             Bỗng nhiên có một tiếng gọi: "Lại đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi". Kìa, có một người lớn tuổi, mắt sáng, mình trần vạm vỡ đang chèo chiếc thuyền có hình cánh hoa Sen nhưng vững chãi. Trên thuyền  đã thấy một số người nữa. Ồ, có cả ông bạn già với cặp kính to tướng nữa kìa. Quá vui mừng và sung sướng, Tình Yêu quên cả hỏi họ đang đi đâu. Thuyền cập bến  một miền đất khô ráo. Người lớn tuổi đó lại tiếp tục đi con đường của mình cùng với đôi dép cỏ to tướng.


             Tình Yêu hỏi Tri Thức, lúc đó đã đứng bên cạnh cô, nhìn theo bóng ân nhân đang dần khuất ... 
- Ai đã vừa giúp cháu vậy ?
- Đó là Thời Gian - Tri Thức trả lời
- Thời Gian ư ? - Tình Yêu hỏi - Nhưng tại sao Thời Gian lại giúp cháu?
             Tri Thức mỉm cười khôn ngoan và nói: "Bởi lẽ chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tình Yêu".

             Tình Yêu thổn thức: " Ôi, giá mà tôi có thể theo kịp được Thời Gian..." 


 
              Thế đấy, thưa các bạn,"Chỉ có thời gian mới hiểu được giá trị của tình yêu". Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cười hay rơi lệ cũng đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lại con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu.
               Rất có thể một lúc nào đó ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư, không phải lúc nào Tình Yêu cũng là chốn thiên đường, thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là niềm may mắn của mỗi con người.
                Hãy đợi, chỉ có Thời Gian mới hiểu được Tình Yêu.



                                                                                     KIMOANH  TRAN




về MỤC LỤC






LỜI NHẮN:    KIMOANH TRAN  bạn thân mến , chúng tôi chờ bạn  chọn một tranh minh họa. 

1 nhận xét:

  1. Câu chuyện sâu sắc và cảm động.Những tưởng TÌNH YÊU là yếu đuối, hóa ra lại là người biết phấn đấu. THỜI GIAN quả là kỳ diệu.

    Trả lờiXóa